Sau khi tắm xong, Thanh La giúp ta chải tóc.
“Tại sao hôm nay nương nương lại giúp Thẩm đại cô nương?” ta nhìn đôi bàn tay đã rửa sạch sẽ, từ từ nắm lại, “với nàng ta mà nói thì mọi chuyện vẫn chưa xong đâu. Hôm nay nàng ta đột nhiên xuất hiện, thành hay bại còn phải xem ý trời”.
“Nương nương yên tâm, không lưu lại dấu tích, thái tử điện hạ sẽ không điều tra được gì. Có điều, không ngờ Thẩm Uyển Hoa lại vô dụng như vậy, hấp tấp vội vàng. Khó cho nương nương, vì sợ cô ta làm hỏng việc mà phải làm bẩn tay mình”
“Rửa sạch là được rồi”
“Việc thái tử điện hạ hôm nay tới Quan Trúc Các, có cần nô tỳ dọn dẹp sạch sẽ?”
Nhớ tới chuyện xảy ra ở Quan Trúc Các ngày hôm nay, ta bỗng thấy vừa nực cười, vừa hoàng đường. Ta không thể không ngẫm lại, Quách Thuấn Minh đã trưởng thành, hắn không chỉ là đồng minh, mà còn là nam nhân, ta đã sơ ý.
“Không cần, hắn sẽ xử lý gọn ghẽ, không cần chúng ta nhúng tay”
Thái tử vẫn chưa định thái tử phi, đại cô nương phủ Võ Định Bá bước vào Đông Cung làm lương đệ, thành Biện Kinh trong nháy mắt trở nên rộn rã.
Số lần mẫu thân đưa Thiệu Như Quý tới điện Ngọc Đường cũng nhiều lên, lúc nhắc tới Thẩm Mạn Hoa, nàng ta luôn bày ra dàng vẻ đích thê bàn luận về thiếp thất, như thể mình là nữ chủ nhân tương lai của Đông Cung vậy.
Ta lười phí lời với bọn họ, mỗi khi nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tri-hoang-hau-se-thuoc-ve-ai/3718190/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.