Ta vừa bước vào điện Tiêu Phòng liền nhìn thấy bức tranh còn cao hơn người đó, Vu Hiệu Xuân mang trên mình quan phục thái tử phi, dáng vẻ nàng ấy chẳng khác gì những vị tổ tông trong tôn miếu hoàng thất cả.
Họa sư trong cung luôn vẽ những con người đức cao vọng trọng đó rất trang nghiêm, trong ánh mắt còn ẩn chứa vẻ thương xót, nhìn xuống đám con cháu đang thờ phụng, thắp hương cho họ.
Ta bảo Thanh La cùng đám tỳ nữ đứng chờ ở xa, một mình đi vào tòa kim ốc mà ta từng khao khát này.
Điện Tiêu Phòng là nơi ở của hoàng hậu từ xưa tới nay, Quách Cù không lập hậu, đem bài bị và tranh vẽ Vu Hiệu Xuân vào đây làm nơi thờ cúng.
Người khắp thiên hạ đều biết bệ hạ thâm tình, nhớ mãi không quên thê tử kết tóc.
Ta ngẩng đầu muốn nhìn kỹ dáng vẻ của Vu Hiệu Xuân, nàng ấy cùng tòa cùng điện này đều lạnh lẽo như nhau, cho dù có thắp bao nhiêu nhang, đốt bao nhiêu nến, tòa cung điện này cũng vẫn chỉ là một mộ phần lạnh băng.
Ta thắp ba nén hương, lấy giấy phủ vàng được gấp gọn trong tay áo ra, ném vào chậu lửa phía trước, dòng chữ một đời một kiếp một đôi trên tờ giấy từ từ bị ngọn lửa nuốt trọn, ta không muốn chớp mắt, ta muốn nhìn tình yêu của hai người họ bị tháng năm làm phai mờ.
Đợi đến khi ta bước chân ra khỏi điện Tiêu Phòng thì đã là hoàng hôn, cả hoàng cung được bao phủ bởi một màu vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tri-hoang-hau-se-thuoc-ve-ai/3718186/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.