Chiếc Lambo xé tan màn đêm, kiêu hãnh như mãnh thú.
Nó ngồi trong xe, tâm lý có một chút căng thẳng vì sau khi nó trở về, hắn không hề nói một câu nào.
Hắn dựa đầu vào ghế, mắt nhắm lại bình lặng. Nó nhìn hắn, quả thật hắn rất đẹp, uy quyền, nam tính, hoàn hảo là những từ đủ để miêu tả khuôn mặt hắn. Nó thở dài ngao ngán, đưa mắt ra cửa sổ, thả mình vào màn đêm tĩnh mịch.
Chả mấy chốc đã về đến biệt thự, hắn mở mắt, mặt lạnh tanh bước xuống xe, đi thẳng về phía cửa. Nó đi phía sau, trong lòng nhiều nghi hoặc.
Chắc hắn giận nó vì sự việc ngày hôm nay. Nó mệt mỏi, gạt bỏ mọi suy nghĩ, mặc kệ hắn.
Bước vô phòng, thả mình xuống chiếc giường, nhìn chằm chằm lên trần nhà có hoa văn tinh xảo, nó nhớ về Hạo Thiên, nhớ về khuôn mặt anh lúc nói yêu nó, nhớ từng biểu hiện của anh.
Nó lắc đầu, không muốn suy nghĩ nữa, lấy bộ quần áo trong tủ, có lẽ đi tắm sẽ giúp nó thoải mái hơn.
Nó tắm được một lúc, chợt nghe thấy tiếng mở cửa phòng nên giật mình.
Ai vào phòng mình?
Nó vội vã tắm rồi mặc quần áo vào, mở cửa phòng tắm thì thấy hắn đang ngồi trên giường, chăm chú đọc cuốn sách gần đó.
- Ngài...
Hắn nhìn nó, ánh mắt tím tĩnh lặng
- Ta muốn ngủ ở đây.
Nó sững người, bối rối
- Vậy tôi sẽ qua phòng khác, ngài có thể ngủ ở đây.
Hắn không nói gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-toi-la-vuong/2187754/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.