Anh nói cho em biết chuyện này đã!
- Chuyện gì?_Jun Seok thở hắt ra, mặt vẫn không thôi đỏ lên.
- Anh... sao anh quan tâm em vậy? Anh không ghét em à?
- Người cùng nhà mà! Với lại anh không ghét em!
- Ơ thế em tưởng anh ghét em như anh Young Min ghét Eun Ri?
- Đâu phải thằng Young Min ghét Eun Ri thì anh sẽ ghét em?
- Ô ô ô_Ka Hee nhướn mày_ Thế là anh thích em hả?
- Hả?_Jun Seok trố mắt, hỏi lại.
- Em nghi lâu rồi!_Ka Hee gật gù, tay chỉ chỉ_ Nếu anh không thích em sẽ không để em kèm tiếng anh, sẽ không đồng ý đưa em đi học, mỗi lần ăn cơm đều sẽ không ngồi cạnh em, sẽ không tỏ vẻ quan tâm lo lắng cho em, khi em sắp té cũng sẽ không đỡ em...
-....
- Sao? Khai thật đi, anh thích em chứ gì?
- Vậy thì...em có thích anh không?_Jun seok lắp bắp hỏi ngược lại, hoàn toàn là do không biết trả lời câu hỏi của cô thế nào chứ không phải kiểu " thăm dò" này nọ.
- Dạ?_ Ka Hee nghệch mặt ra_ Thế em có thích anh không?
- Sao anh biết được!_Jun Seok phì cười, chợt nhận ra Ka Hee đã gục vào vai anh ngủ từ lúc nào.
Jun Seok bế cô vào phòng, cẩn thận đắp chăn lên cho cô.
" Mới uống mà dám uống hết hai chai, say là phải " Jun Seok nhìn Ka Hee trong bóng đêm " Kiểu này thì ngày mai phải nghỉ học rồi "
Nhìn cô ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-mot/2222684/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.