Dịch giả: †Ares†
oOo
Ánh kiếm lạnh thấu xương xé rách hư không. Từ trên Tuyệt Tiên kiếm phát ra tuyệt sát khí, bức mở những tia kiếm tự do trong hư không.
Con bướm đang bay nhanh, chợt giống như bị quấy nhiễu, nhưng vẫn ra sức bay về phía trước. Có điều so sánh với ánh kiếm kia, tốc độ của con bướm lại thành cực kỳ chậm. Chỉ trong nháy mắt, chỉ nhất niệm, chỉ tích tắc ánh kiếm kia xuất hiện, con bướm đã bị ánh kiếm chém từ giữa thành hai nửa. Nó cố vỗ cánh nhưng chỉ có thể rơi xuống, rồi mới rơi có một nửa đã tiêu tán thành mây khói.
Trên chỗ cao nhất của Linh Tiêu bảo điện, Diệp Thanh Tuyết đứng đó. Nàng bỗng nở nụ cười, trường kiếm trong tay hạ xuống, người đang ngồi trên ghế vàng lập tức ngã về phía trước. Bỗng không biết từ đâu xuất hiện một con bướm. Thân bướm lấp lánh ánh kiếm chừng ba thước, muốn hạ tới từ phía sau đầu của người bị Diệp Thanh Tuyết lấy kiếm chỉ vào. Người nọ tức giận hừ một tiếng, sau gáy đột nhiên hóa thành một khuôn mặt, há miệng định nuốt cả con bướm lẫn ánh kiếm vào.
Con bướm kia tựa như có chút sợ hãi, ánh kiếm lóe lên. Con bướm đập cánh rồi biến mất. Diệp Thanh Tuyết ngồi thay vào chỗ người nọ vừa ngã xuống, bên người xuất hiện một con bướm. Ánh kiếm lại lóe lên, con bướm hóa thành người, cúi mình đỡ lấy bờ vai của Diệp Thanh Tuyết.
Không ngờ chỉ một sát na này Diệp Thanh Tuyết lại suy yếu như vậy. Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-mot/2222589/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.