Sáng hôm sau.
- Không cần đâu ạ - Chàng trai trẻ đi từ chiếc máy bay vừa hạ cánh nói trong điện thoại - Con tự về được mà.
Anh là chàng trai cao ráo khỏe khoắn. Một bên tay anh kéo chiếc va li màu đen sang trọng, tay còn lại cầm chiếc điện thoại hàng hiệu. Vừa nhìn đã biết là con nhà giàu.
Với đường nét gương mặt đạt tỉ lệ vàng sắc nét đến từng góc cạnh và gu ăn mặc thời trang, anh nhanh chóng trở thành tiêu điểm giữa sân bay, cướp đi mọi ánh mắt từ các chàng trai khác và những cô gái.
Tưởng như hình ảnh lạnh lùng sẽ được giữ vững cho đến khi về nhà, không ngờ đang ra vẻ ta đây thì anh va phải một cô gái.
- Mắt anh để sau lưng à!?
Cô gái bực bội gắt lên.
Bấy giờ anh mới ngước nhìn cô gái. Một cô gái cao gầy đeo kính đen mặc đồ đen hệt như ăn trộm đang la làng la xóm. Mà lí do là vì anh đụng phải cô ra làm rơi mấy cuốn album gì đó xuống đất.
Cô ta lúi húi nhặt những cuốn album lên, anh thấy vậy cũng không để tâm, nói "xin lỗi" rồi đút túi quần đi thẳng.
- Đã xấu người còn xấu cả nết! Chó nó yêu! - Anh nghe cô ta lầm bầm trong miệng. Vốn dĩ anh sẽ chỉ cười và bước đi, cuối cùng lại tức khí quay phắt đầu lại.
- Tôi có làm con chó cũng không yêu cô!
Cô gái nghe anh nói vậy thì dừng ngay động tác, bỏ kính ra lườm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-hai/2316725/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.