Im Jin đi từ trên phòng xuống đại sảnh, trong lúc đi thang máy rất vừa vặn đứng cạnh một cô gái.
Mới đầu cô gái chỉ mở cửa cho anh vào, sau đó bấm dừng ở tầng một luôn hộ anh, chẳng quan tâm xem anh muốn đến tầng nào.
Cơ mà, cái cô gái này nhìn quen quen...
- Cô là cái người ở sân bay hôm nọ phải không?
Kẻ ít trò chuyện như anh lại lần đầu bắt chuyện, đúng là hiếm có khó tìm.
Vậy mà bị cô nàng bơ một lượt, ngay cả nhìn cũng không thèm.
- Cô kia!
Anh bực bội gắt lên, còn cô lúc này mới quay sang nhìn. Đôi mắt thâm quầng như gấu trúc, nhưng vẻ chán ghét trên mặt vẫn không hề giảm sút.
- Oắt con kêu ai vậy?
"Oắt con"?
Hết chó rồi đến oắt con? Chà, bản mặt đẹp đẽ của anh đúng là bị sỉ nhục đến chai luôn rồi.
- Hình như tôi và cô từng gặp nhau?
Anh cố kìm nén hỏi lại, lại thấy bảng tên trước ngực cô "Hae Mi".
Cô thấy anh nhìn ngực mình, đang bực bội liền có cái cớ đánh người.
Một giáng vào đầu Im Jin.
- Đau! Cô làm cái quái gì vậy!? - Anh vừa ôm đầu vừa hét lên.
- Con nít ranh cút về nhà bú sữa mẹ đi... Trời ạ. Giới trẻ bây giờ đúng là hư hỏng...
Cô chậc chậc mấy cái. Im Jin cũng hiểu ra vấn đề.
- Ai thèm nhìn ngực cô chứ!? Lép kẹp như cô có cho tôi cũng không thèm!
"Ting...."
Cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-hai/2316721/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.