Ka Hee nghỉ có một ngày, lấy lí do là bị bệnh. Cô giáo không làm khó cô, hơn nữa bài kiểm tra loại từng người trong lớp cô cũng làm rất tốt.
Cuối tuần, năm người trong lớp có điểm cao nhất sẽ tham dự vòng loại ở Seoul, chuẩn bị cho kì thi toàn quốc.
Eun Ri thấy cô đã trở về, trong lòng vô cùng vui sướng nhưng không thể hiện ra mặt, chỉ tủm tỉm cười.
Cuối giờ như thường lệ, Ka Hee lại đến bệnh viện. Cô mua chút hoa quả, một phần để biếu bà lão hôm nọ, một phần là cho Jun Seok. Nhưng bà đã xuất viện vào ngày hôm qua, Ka Hee không gặp được.
Cô ngậm ngùi mang rất nhiều hoa quả lên phòng bệnh của anh, vì cô biết chân anh vẫn chưa lành. Nếu không phải vì Eun Ri nói anh tháo bột xong liền phóng xe như bay đi tìm cô mặc kệ cái chân chưa khỏi, chắc Ka Hee đã quên mất anh vẫn bị thương.
- Em đến rồi đây...
Ka Hee mở cửa, thò đầu vào, sau khi xác định anh đang ngồi trên giường đọc sách liền tiến vào.
Anh ngẩng đầu lên, trơ mắt ếch nhìn cô ngồi xuống cạnh giường bệnh.
- Em quên tôi nói cái gì rồi?
"Bởi vì tôi không thích em, nên em đi đâu, làm gì, với ai, tôi đều không quan tâm".
"Từ giờ đừng đến đây nữa".
- À... - Ka Hee đặt giỏ trái cây lên bàn - Không có, là em đến khám bệnh, tiện tay qua xem anh sao thôi.
- Xem xong rồi thì về đi.
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-hai/2316680/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.