Một đêm cứ thế trôi qua.
Ánh nắng đầu tiên len qua cửa sổ chiếu vào phòng. Jun Seok nheo mày, tỉnh giấc, theo thói quen muốn ngồi dậy, lại phát hiện bên cạnh mình có một người nữa.
Anh giật mình, nhận ra là Ka Hee nằm ngủ ngay cạnh, hiện tại có chút khó tin nhưng đã hoàn toàn tỉnh ngủ.
Ánh nắng hắt lên gương mặt trắng như ngọc của cô, bờ mi dài cong vút không chút cử động, đôi môi hồng hồng hơi mím lại.
Thiên thần là có thật, Jun Seok nhủ thầm trong lòng.
Anh hít sâu một cái, quơ tay trước mặt cô, chắc chắn là cô đang ngủ, sau đó anh gỡ tay cô đang ôm chặt hông mình, nhẹ nhàng bước xuống giường.
Bây giờ vẫn còn sớm, anh bế cô nằm ra chính giữa giường, chỉnh lại gối và chăn, sau cùng mới đi vào phòng vệ sinh.
Rõ ràng hôm qua hai người ngủ khác phòng, thế nào mà hôm nay lại trên cùng một giường? Mặt Jun Seok có chút nóng lên, anh vội vội vàng vàng rửa mặt, sau đó đi ra làm bữa sáng.
Trước kia, gần ngày debut anh có bị sốt một lần. Cô che giấu gia đình, nửa đêm vào phòng anh chăm sóc, nhưng lại ngủ quên luôn trong phòng anh. Đêm đó, thấy cô nằm dưới sàn nhà lạnh, là anh không nỡ để cô chịu khổ, kéo cô vào nằm cùng với mình.
Đó là lần đầu hai người ngủ chung với nhau.
Ai, cuối cùng lại nghĩ vẩn vơ! Jun Seok tự đánh đầu mình một cái. Nhưng mà vẫn có chút thắc mắc, sao cô lại nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuong-nen-anh-se-cho-phan-hai/2316650/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.