"Đ** mẹ đau vãi!"
Một người đàn ông với vóc dáng cao lớn đứng trước cửa nhà sau. Anh ta rất cao, khi bước vào còn phải nghiêng đầu một chút, cơ thể lực lưỡng mặc một cái áo ba lỗ màu xanh đậm, áo khoác đen vắt hờ bên vai trái.
Tay phải anh ta buông thõng, hình xăm mực đen chi chít từ đầu vai cho đến cổ tay. Giữa khuôn ngực căng phồng nhấp nhổm hơi thở phì phò là hình xăm chữ "vạn".
Dường như là mới xăm nên mạch máu xung quanh xưng phù đỏ chóe, gân tay nổi cộm chạy dọc đến tận mu bàn tay, cơ bắp rắn rỏi khỏe mạnh, cảm giác sức lực rất lớn.
Nhưng điều khiến Hà Tranh bất giác rùng mình chính là ánh mắt của người đàn ông, ánh mắt sắc lẻm, con ngươi sáng rực có phần ngạo mạn và hung hãn.
Anh nhả mồm chửi thề rồi kéo hẳn cửa để bước vào trong, tiếng dập cửa rất mạnh, hai đầu chân mày nhíu lại tỏ ra rất khó chịu và bực mình. Sau đó anh ta liếc mắt, mày càng cau chặt hơn, môi nhếch lên.
"Đứa nào đây?"
Giọng nói trầm thấp ấy như mang cả áp lực vô hình, chốc chốc đè nặng lên người Hà Tranh. Cô đơ ra không dám trả lời, vẫn ngồi chồm hổm ngước mắt nhìn anh.
"Trời đất ơi, ông thần về đấy à? Sao mi không đi luôn đi cho tau đỡ cực thân?" Bà Cầm từ trong bếp bước ra, mang theo mấy đĩa đồ ăn đặt trên bàn.
"Tranh này, con làm xong chưa? Xong rồi tới đây ăn tối đi."
Hà Tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuoc-tren-dau-moi/2553117/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.