Trọng tài là một người đàn ông trung niên hói đầu, nghe chị Hằng nói ông ấy là võ sư lão luyện nhất được mời từ trên tỉnh, có như vậy với công bằng với cả hai câu lạc bộ.
Tiếng chiêng gõ cùng tiếng réo còi vang lên, hai nhân vật đầu tiên xuất trận là Tuấn Anh và Mai Đinh. Tuấn Anh vẫn có cái điệu cười nham nhở đó, tự tin với bản thân quá đà. Hai bên giao lưu một chút rồi một cô gái chui từ dây ngăn võ đài đi vào, giơ bảng "Round 1" bắt đầu hiệp thi đấu thứ nhất.
Cô gái đó rất xinh đẹp, độ chừng hai mươi hơn, thân hình thon gọn vòng eo nhỏ và đôi chân dài thon mượt, đến cái hất tóc cũng cực kỳ đỏng đảnh. Mấy tên con trai mê đếm thân hồn điếu đổ, huýt sáo khen ngợi đủ lời.
Hà Tranh tò mò, nghiêng người hỏi nhỏ hai người chị bên cạnh: "Cô gái kia là ai vậy ạ."
Chị Hà như biết thế nào cô cũng hỏi, môi méo xệ thì thầm trả lời: "Trương Thái Nguyệt, ngày trước có đi thi hoa hậu nhưng mà rớt từ vòng gửi xe, đẹp người nhưng cái nết không được đẹp đâu, cô ả chảnh chọe lắm đấy."
Hà Tranh "ồ" một tiếng, định hỏi thêm thì đột nhiên khán đài vỡ òa với cú đánh liên hoàn của Tuấn Anh, nhưng dù ăn nhiều cú đấm, đối phương vẫn rất kiên trì không gục ngã.
Cuộc đấu diễn ra khá căng thẳng và có phần nhỉnh hơn cho Tuấn Anh khi kỹ năng khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuoc-tren-dau-moi/2553106/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.