Hà Tranh lọ mọ đi xuống nhà, trên người chỉ choàng hờ một cái khăn cổ không biết lấy từ đâu ra. Tiếng đập cửa thô bạo như đòi mạng, đập thẳng vào trái tim đang mơ màng trong giấc ngủ chưa kịp tỉnh thức.
Trước khi mở cửa, tay cô bỗng khựng lại, giọng run run hỏi người bên ngoài là ai.
"Mẹ kiếp, có mở cửa không thì bảo?!" Tiếng người đàn ông rống giận vang lên.
Hà Tranh thầm thở phào trong lòng, gạt khóa trong rồi mở hé để tự anh kéo cửa đi vào.
Tư Thành sập cửa thô bạo, nhìn nhìn cô gái mặt mày trắng toát trong bóng đêm.
"Sao chú lại về nhà khuya thế này." Cô nhăn mặt.
Tư Thành cau có còn hơn cô: "Tao đã nói mày đi học xong ghé câu lạc bộ có đúng không?"
Hà Tranh mím môi không nói. Hôm qua đúng là trước khi Tư Thành lửng thửng đi lại lên gác đã có nói vọng xuống, bảo cô đi học về phải đến câu lạc bộ. Hà Tranh chẳng hiểu vì sao phải như vậy nên lơ đi, chiều nay về nhà một mình cũng có chuyện gì đâu.
"Câm à." Tiếng anh nạt nộ lại vang lên.
Lòng Hà Tranh đang rối rắm đủ thứ chuyện, lại nghe tiếng tháo quát của người nọ, cô nghiến răng kìm lại tâm tình, xoay người đi lên lầu.
"Cháu biết rồi."
Anh lại nói tiếp: "Đàn em của tao bận việc không ở đây chừng mãi cho mày, mày biết thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuoc-tren-dau-moi/2553084/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.