"Thứ trốn chui như chó mà còn dám ra mặt à? Tao gửi bao nhiêu thư thách đấu cho mày mà mày không dám ra tay đôi với tao, bây giờ tớ đây định là nữ anh hùng hả?"
Hà Tranh dạng chân bước xuống xe, từng nhịp bước gấp gáp không hề dừng lại. Tú Duyên nhếch cười hà hà, bước hẳn ra, đứng giữa đàn.
"Đúng lúc lắm, bà đây đang ngứa tay…"
Vừa dứt lời, Hà Tranh ngửa đầu ra, chiếc nón bảo hiểm trên đầu đập "bộp" lên trán cô ả. Tú Duyên hoảng hồn ôm đầu lăn ra đất, ba đứa kia cũng giật mình theo. Nhìn cô mà nghiến răng nghiến lợi.
"Mẹ con chó này!" Một đứa gào lên, giơ tay lao thẳng vào cô.
Hà Tranh lập tức cởi nón bảo hiểm ra, né sang bên trái rồi đập nón bảo hiểm vào trán nó, đứa tiếp theo nắm được tóc của cô giật mạnh. Hà Tranh đau điếng nhăn mặt, cô cắn răng, xoay người, mặt hướng xuống đất, chân đá lên cẳng của cô bạn đó rồi đấm nón bảo hiểm vào đùi vào bụng cô ta. Đứa còn lại thì quay sạch sẽ những gì đang xảy ra.
Hà Tranh thở hổn hển, nhìn sang cô gái ngồi bệt mặt tái nhách như miếng thịt chín, giơ tay gọi một tiếng.
"Đứng dậy."
Cô bạn đó chớp mắt, đứng dậy vác cặp sách lên chạy ra phía sau lưng Hà Tranh. Hà Tranh lùi lại, nhìn ba đứa con gái bị đau mà nằm lăn trên đất, vội chạy đi ra xe.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuoc-tren-dau-moi/2553076/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.