Hà Tranh đi theo anh ra tận cổng trường, đến khi Tư Thành lên xe đội nón bảo hiểm, anh mới phát hiện cô nhóc đang đứng tần ngần trước mặt.
"Xe mày đâu?" Anh nhíu mày. Không đi lấy xe mà đứng đây nhìn anh làm cái gì.
Gió lớn thổi đến, tóc dài của Hà Tranh bay tán loạn, cô đưa tay giữ tóc, mở balo lấy thun buộc ra, hai tay giơ lên cột gọn mái tóc dài thẳng đuột của mình.
"Xe cháu hư rồi ạ, để ở đây một ngày ngày mai cháu nhờ người đến sửa."
Cô nhìn thẳng vào anh, nói dối không chớp mắt. Tư Thành làm sao biết được xe cô có hư hay không. Anh không nói gì, nghiêm túc nghinh ngó như dò xét cô gái trước mặt.
Cô cười rạng rỡ, đôi mắt cong lên nhè nhẹ, mi mắt rõ nét, môi hồng ngọt ngào. Bên vai đeo hờ balo, hai tay nhấc cao trên đầu làm áo sơmi cũng bị ép gọn, eo nhỏ ngực tròn, cảm giác tràn đầy năng lượng của tuổi xuân.
Thấy anh cứ lặng thinh, Hà Tranh vuốt tóc đuôi ngựa của mình, nhướng mày hỏi anh.
"Cháu đi chung về được không ạ?"
"Mày nhìn có chỗ nào cho mày." Anh hằn hộc nói, Hà Tranh lại như không quan tâm, chỉ vào vị trí của anh.
"Cho cháu ngồi ở đây là được, người cháu nhỏ sẽ không tốn nhiều diện tích đâu ạ."
Con xe của anh là thuộc dòng phân khối lớn thể thao TFX 150, thùng xăng ở phía trước và chỉ có duy nhất một chỗ ngồi cho người lái, yên sau rất cao nên chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuoc-tren-dau-moi/2553059/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.