Tư Thành hành động rất dứt khoát và bất ngờ, Hà Tranh đơ ra vài giây mới ngỡ được tình huống. Ở khoảng cách gần đến từng sợi mi, cô thấy mi tâm anh nhíu lại, môi lưỡi và hơi thở chèn ép cuốn lấy cô, mềm mềm, ẩm ướt và nóng rực.
Túi đồ rơi xuống sàn phòng bệnh, Hà Tranh giơ tay cố đẩy anh ra nhưng không được. Tư Thành thở mạnh một tiếng, mở mắt nhìn cô, sau đó anh cúi người luồn tay xuống, nhấc bổng cô lên.
Hà Tranh ngỡ ngàng, vịn vào cánh tay anh. Tư Thành đặt cô nửa ngồi trên đùi mình, bị ép chặt trong lồng ngực anh, lưng đau buốt vì cánh cửa sau lưng.
"Biết tao là loại đàn ông gì rồi mà vẫn muốn khiêu khích đúng không?"
Hà Tranh thở hồng hộc: "Chú biến thái còn trách người khác sao?"
Tư Thành bị chọc cho tức cười, hai tay luồn xuống bóp mông cô, Hà Tranh hoảng hốt la lên. Tư Thành sáp đến gần, cách môi cô một khoảng bé tí, anh nói vào môi cô, hơi thở thoang thoảng có mùi của thuốc lá, cả mùi của bọt cạo râu.
"Mày ở nhà của một gã đàn ông xa lạ, không ý không tứ, mày nghĩ ông đây là thánh à? Hay là cao nhân đắc đạo?"
Hà Tranh trừng mắt: "Chú là cảnh sát."
Tư Thành cạ cạ lưỡi vào răng dưới, bộ dạng đểu cáng hệt như gã lưu manh. Hình xăm con rắn quấn quanh thanh gươm ở dưới cổ rõ ràng trước mắt, chẳng có chút nào là giống với hình tượng công an nhân dân chính trực nghiêm túc.
Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thuoc-tren-dau-moi/2553039/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.