Nhìn Uyển Ngưng cao trào lần nữa, Phong An Huy cười gian tà cúi người hôn lên môi cô nhẹ giọng hỏi: " thích không? "
- " hừ...không!" Uyển Ngưng dùng chút sức lực của mình đẩy anh ra, Phong An Huy mỉm cười ngồi thẳng người cầm lấy cổ chân của cô: " trông em rất hưởng thụ! Bây giờ cũng nên đến anh rồi nhỉ? "
Nói xong liền kéo chân cô đến áp lên túp lều căng phồng của mình, Uyển Ngưng ngẩng đầu mở to mắt nhìn chân mình đang đặt ở nơi nào đó cảm nhận được kích thước của nó thì không khỏi kinh ngạc
Phong An Huy hừ một tiếng nhẹ cảm thấy vẫn chưa thoả mãn nhìn xuống nơi tư mật của Uyển Ngưng rồi lại nhìn cô.Anh cúi người hôn lên má Uyển Ngưng hỏi nhỏ: " khó chịu à?"
- "ừm..em. thấy hơi khó chịu! "
Anh mỉm cười ngầng đầu nhìn cô chằm chằm: " khó chịu chỗ nào?"
Bị Phong An Huy hỏi ngược lại , cô xấu hổ đưa tay lên che mắt lại ngượng ngùng: "a....anh... "
Anh thấy thế liền kéo tay cô ra : " anh xin lỗi!.. nếu đau quá thì bảo anh! "
Phong An Huy nhanh chóng cởi nốt quần áo trên người ném xuống đất, Uyển Ngưng lần đầu nhìn thấy món đồ kia tuy không rõ nhưng cô cực kỳ xấu hổ thấy anh lại gần mình theo bản năng liền giơ chân định đạp vào chỗ đó nhưng Phong An Huy nhanh tay đã nắm lấy cổ chân của cô
- "...em tính ám sát chồng em à? Nếu nó hỏng...sao có thể phục vụ em được?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thieu-gia-kho-chieu/3688260/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.