Dì Trần ngồi ở xa đã thấy hai người quay lại nhìn về sau liền vẫy tay với họ ra hiệu cho hai người thấy. Phong An Huy nhìn thấy mẹ từ xa đã vẫy tay với hai người liền quay sang cô nói: " mẹ anh vẫy tay với chúng ta kìa!! "
Uyển Ngưng quay lại nhìn thấy đúng thật là dì Trần đang vẫy tay với họ.Cô liền mỉm cười rồi cũng vẫy tay lại với dì
he
Buổi lễ diễn ra khá lâu mãi khi kết thúc thì cũng đã gần tới giờ ăn cơm trưa, dì Trần nhanh chóng kéo Uyển Ngưng sang một bên chụp ảnh chung với cô
Mẹ Khương cũng vui vẻ chụp cùng hai người sau đó là cả hai gia đình chụp ảnh chung với nhau, người nào cũng có đôi có cặp chỉ riêng Uyến Noãn là đi một mình nên làm tay chụp ảnh cho mọi người
- " cũng đã muộn rồi! đi ăn thôi mẹ " Phong An Huy nhìn đồng hồ thấy đã gần đến giờ ăn cơm trưa và sáng nay
Uyển Ngưng cũng chưa ăn nhiều vừa nên khả năng bây giờ cũng đã đói
Uyển Ngưng nghe vậy liền quay sang nhìn anh với ánh mắt hết sức xúc động, hôm nay chồng của cô đã trưởng thành và có thể quan tâm chăm sóc cô rồi sao?
Dì Trần nghe xong liền nhìn đồng hồ sau đó gật đầu đưa mọi người đi đến địa điểm ăn cơm đã đặt trước. Mẹ Khương đi bên cạnh Uyển Ngưng nhìn tấm bằng đại học của con gái và nhớ đến lúc con gái lên phát biểu không khỏi cảm thấy nghẹn trong lòng, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thieu-gia-kho-chieu/3614893/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.