Đêm hôm đó, cả hai người cùng nằm chung trên một chiếc giường nhưng khác với mọi hôm là hôm nay mỗi người nằm một chỗ để lại một khoảng trống lớn ở giữa.Uyển Ngưng mở trừng mắt nhìn về phía trước sau đó quay lại nhìn sang Phong An Huy thấy anh đã ngủ rồi thì không khỏi thất vọng
Khi Uyển Ngưng quay đi, Phong An Huy mở mắt quay sang nhìn cô rồi nhẹ nhàng dịch lại gần chỗ của cô.Vì hành động của anh vô tình tạo ra tiếng động khiến cho Phong An Huy tự bản thân giật mình vội vàng xoay người đưa lưng về phía cô
Thấy không có động tĩnh gì, Phong An Huy lại tiếp tục dịch lại gần vào chỗ của Uyển Ngưng.Khi khoảng cách của hai người chỉ cách một đoạn nhỏ, Phong An Huy liền vươn tay ra kéo Uyển Ngưng vào trong lòng
Uyển Ngưng hé mắt ra nhìn sau đó lại nhắm mắt cười thầm trong lòng.Còn Phong An Huy thì thấy cô không có phản ứng gì liền vui vẻ ôm lấy cô vào lòng
Uyển Ngưng bị anh ôm chặt quá thì hơi khó thở liền dùng tay chống lên ngực anh: " khó thở…"
Phong An Huy mỉm cười lập tức buông lỏng tay ra cho cô thoải mái, cả hai cùng nở nụ cười rồi nhắm mắt lại
Nửa đêm, bên ngoài có tiếng gõ cửa khiến cho Uyển Ngưng giật mình tỉnh giấc.Cô từ từ bỏ tay đang đặt trên bụng cô sang một bên rồi ngồi dậy đi ra bên ngoài mở cửa
Người ở bên ngoài chính là Giang Ngộ, anh ta đang cầm một tờ giấy gì đó nét mặt lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thieu-gia-kho-chieu/3430453/chuong-70.html