Uyển Ngưng nhìn quanh rồi dừng lại ở chỗ của Phong An Huy rồi cầm lấy đĩa đồ ăn chuẩn bị riêng cho anh: " đi ăn sáng của thiếu gia!! "
Thấy cô đột nhiên thay đổi cách xưng hô anh không khỏi buồn rầu đang định lên tiếng thì thấy ánh mắt ông Khương nhìn về phía này, Phong An Huy liền lạnh lùng nhìn cô rồi nên tiếng trách móc: " sao cậu không gọi tôi dậy? Ai cho phép cậu rời đi hả "
Uyển Ngưng thầm mỉm cười cúi người xin lỗi Phong An Huy: " xin lỗi cậu…cậu hãy xử phạt tôi ạ "
Sau khi nghe câu đó, đột nhiên Phong An Huy nở nụ cười gian tà: " được thôi!! "
Ông Khương thấy Uyển Ngưng có thái độ biết nhận lỗi như vậy nên rất hài lòng với thái độ của cô, ông xoay người đi ra nơi khác.Uyển Ngưng liếc thấy ông Khương đã rời đi mỉm cười rồi nháy mắt với anh: " cảm ơn anh!! "
Phong An Huy nở nụ cười gian tà: " tối nay em chờ hình phạt của anh đi!! "
- " … "
Cô lườm anh rồi xoay người rời đi nhưng đi được hai bước đã bị Phong An Huy đến trước mặt chặn lại không cho cô đi.Anh mỉm cười cúi xuống nhìn cô: " sao? ý gì? "
- " …anh to gan nhỉ? "
Dì Trần nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người không khỏi tức giận, bà tiến lên một bước rồi trực tiếp véo mạnh vào tai thằng con trai trời đánh của mình: " Thằng này!! Ăn nói kiểu gì đấy…dám ăn nói kiểu đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thieu-gia-kho-chieu/3430449/chuong-66.html