Bác Phong hét lớn: " ba!!! " 
Bác Phong tức tối nhìn quanh không thấy có bất kỳ thứ gì bảo hộ cuối cùng bác mặc kệ ánh lửa đang cháy rực mà lao vào bên trong 
Uyển Ngưng đứng ở ngoài chỉ có thể đứng ở đó nhìn vì ở nơi này bọn họ không có bất cứ thứ gì có thể chữa cháy hay dập lửa.Xung quanh căn nhà hoang này chỉ có cỏ khô và rừng cây…lấy thứ gì ra để dập lửa cơ chứ 
Đang lúc không biết làm sao thì bóng dáng cao lớn của bác Phong đã chạy ra ngoài còn đem theo Phong An Huy đi ra theo.Bác trực tiếp ném anh ta ở ngoài cửa: " mau kéo ra!! " 
Nói rồi bác lại chạy vào bên trong cứu ba của mình ra bên ngoài, Uyển Ngưng phản ứng nhanh lập tức chạy nhanh đến chỗ của Phong An Huy kéo anh ta ra xa sau đó cùng đám người dập lửa ở trên người anh 
Bác Phong vác ông Phong ra bên ngoài, áo chống đạn của cả hai đều đang cháy.Thuộc hạ lập tức đỡ ông Phong xuống cùng nhau dập lửa rồi cởi áo chống đạn ra 
Bác Phong bắn một phát chỉ thiên lên trời rồi cúi xuống nhìn ông Phong: " ba!! Sao rồi ba " 
Chiếc áo sơ mi trên người ông Phong đã được cởi ra lộ ra chi chít những vết sẹo từ lâu, trên da tiếp xúc nhiệt độ trở nên sáp và chuyển sang màu trắng có những vùng da đã bị xém nâu sẫm chứng tỏ ông ấy đã bị bỏng rất nặng cần phải chữa trị ngay lập tức 
Còn bên Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thieu-gia-kho-chieu/3430444/chuong-61.html