Uyển Ngưng đột nhiên quay sang nhìn anh, cả hai người im lặng trong giây lát sau đó ngượng ngùng quay đi chỗ khác 
- " ờm…em đi mang đồ ra " Cô đứng dậy đi nhanh ra chiếc ô tô đỗ ở gần đó mở cốp ra lấy đồ, nhân cơ hội không có ai ở đây Uyển Ngưng đưa hai tay lên che mặt ngượng ngùng 
Phong An Huy ở bên này cũng vô cùng xấu hổ, anh không nhịn được mà nhớ đến bờ môi của Uyển Ngưng: " ah…muốn hôn em ấy quá " 
Cả hai cùng có suy nghĩ riêng của bản thân. Cuối cùng khi hoàng hôn bắt đầu buông xuống, Uyển Ngưng ném củi vào trong bếp lửa sau đó đứng dậy đi đến bên cạnh Phong An Huy 
- " cẩn thận đó!! " 
Uyển Ngưng khẽ gật đầu rồi ngồi xuống bên cạnh anh cùng nhau ngắm hoàng hôn.Nhìn khung cảnh tuyệt đẹp trước mặt, Uyển Ngưng không nhịn được quay sang nhìn Phong An Huy 
Nào có ngờ, anh cũng đang nhìn cô.Cả hai dừng lại trong vài giây cảm nhận được hơi thở của đối phương, hai người đồng thời cùng tiến dịch lại gần nhau hơn chẳng cần phải ngỏ lời dường như họ đều hiểu bản thân muốn gì ở đối phương 
Ánh bình minh chiếu vào bóng của đôi nam nữ đang chìm đắm trong nụ hôn nhẹ nhàng.Bầu không khí đang rất ngọt ngào chỉ mong được kéo dài thật lâu nhưng tiếng chuông điện thoại đã kéo hai người về thực tại 
Uyển Ngưng hoàn hồn vội vàng đứng dậy lùi ra sau: " e…em đi nghe điện thoại " 
Nói xong vội vàng đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thieu-gia-kho-chieu/3430436/chuong-53.html