Phong An Huy nghiến răng ken két nhìn chằm chằm vào Uyển Ngưng , cô đang ăn hoa quả cùng Dì Trần đột nhiên quay lại nhìn anh ta sau đó nở một nụ cười thật tươi
Thấy thái độ khiêu khích của Uyển Ngưng , Phong An Huy chỉ có thể quỳ ở đó trừng mắt rồi giơ nắm đấm về phía cô.Uyển Ngưng thấy vậy liền nép sát vào người của Dì Trần , dì ấy quay lại trừng mắt cảnh cáo nhìn con trai của mình sau đó quay sang cưng chiều hỏi Uyển Ngưng
- " con muốn ăn dâu tây chứ? "
- " có ạ!! con đi vào lấy nước cho dì nha "
Dì Trần thấy vậy liền gật đầu: " làm phiền con rồi!! "
Vừa thấy bóng dáng của Uyển Ngưng khuất dạng sau bức tường, Dì Trần lập tức thay đổi sắc mặt quay sang lườm con trai của mình: " con dám bắt nạt Uyển Ngưng một lần nữa!! Mẹ sẽ bảo ba con "
- " khụ...con có bắt nạt cậu ta đâu? "
Dì Trần nhìn Phong An Huy với ánh mắt vô cùng thất vọng sau đó ra hiệu: " đứng dậy đi! "
Phong An Huy bĩu môi rồi đứng dậy phụng phịu nói với mẹ của mình: " sao mẹ không tin con? "
Dì Trần cười lạnh đưa tay búng mạnh vào trán của Phong An Huy: " tin con? Mắt mẹ nhìn thấy cảnh tượng kia!! Con còn tính giải thích như nào nữa? "
- " ... "
Dì Trần liếc thấy biểu cảm của Phong An Huy chỉ cười lạnh ném cho anh ta một quả táo rồi đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thieu-gia-kho-chieu/2833558/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.