“Gì cơ? Thầy Viễn chính là sếp của công ty X mày mới xin việc?”
Mỹ Uyên nó kinh ngạc tới nỗi thốt lên một câu rất lớn, khiến đôi tai tôi có chút kinh động: “Mày vặn âm lượng nhỏ xuống chút đi, ù hết tai tao rồi.”
Chi Linh nhìn tôi, giơ ngón tay cái lên rồi nói: “Mày đỉnh thật đấy, nhớ ổng tới nỗi phải chạy tới đó xin làm nhân viên quèn luôn.”
Tôi lườm nó rồi bĩu môi: “Tao không thèm!”
Nếu không phải công ty X có môi trường làm việc khá tốt, lương ở mức khá ổn, chất lượng các game hàng năm ra đều rất tốt thì tôi đã không cố gắng xin vào làm việc rồi.
Một công ty như thế tôi không thèm nhỏ dãi mới lạ, huống hồ đây là công ty số một trong ngành trò chơi điện tử nước nhà nữa.
Nhưng nào ngờ sếp của công ty ấy lại là cái tên vô lại kia chứ!
Ánh Dương xoa nhẹ thái dương, vừa cười vừa lắc đầu: “Mày ghét thì ghét nhưng không thể phủ nhận một điều rằng thầy ấy rất giỏi, ngày trước còn rộ lên tin tức thầy ấy không phải là giảng viên trường mình cơ mà? Không phải là giảng viên mà dạy hay đến thế, đúng là mày nên tôn trọng một phần nào đó đi.”
Nghe Ánh Dương nói xong tôi thở dài.
Tôi nào có phủ nhận tài năng của anh ta đâu, chỉ là nếu ngày trước anh ta đừng bắt nạt tôi thì tôi đã không ghét đến vậy rồi.
Tôi nằm sấp trên giường, yếu ớt thở ra một câu: “Tóm lại là giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thay-giao-dang-ghet-ay-lai-la-sep-cua-toi/3489825/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.