Ngày chủ nhật Tường Vy không có nhà, Phương An đang nấu cơm trong bếp thì nghe chuông cửa kêu, bèn mặc nguyên tạp dề lật đật ra mở cửa. Cô còn tưởng ban quản lý tòa nhà đến thu tiền điện nên ngay khi thấy người ngoài cửa không ai khác mà là Minh Nhân thì có hơi ngạc nhiên:
- Anh đến có chuyện gì vậy? Minh Nhân không nói gì, đi vòng qua người cô rồi bước vào bếp. Thấy Phương An vẫn tần ngần ngoài cửa nhìn mình, liền nói:
- Nếu tôi nói rằng em muốn đến gặp em liệu em có tin không?
Phương An vẫn im lặng nhìn anh, Minh Nhân cười:
- Tường Vy muốn anh đến xem giúp kế hoạch đám cưới của bọn họ.
Nồi canh cá đang đun trên bếp tỏa hương thơm nức mũi, Minh Nhân ngửa cô lên nhìn rồi xuýt xoa:
- Anh có thể ăn phần cơm của Tường Vy không? Cô ấy với Tuấn ăn trưa ở ngoài rồi.
May là Phương An theo thói quen nấu thêm một phần cơm đề phòng Tường Vy có thể về ăn cơm nhà. Nhưng vốn dĩ bình thường cô có thói quen ăn uống đơn giản nên trên bàn ăn lúc này chỉ có cá nấu và một món rau xào.
- Cơm đơn giản như vậy anh có ăn nổi không?
Minh Nhân nhận lấy bát cơm từ tay Phương An, gắp một miếng cá đưa lên miệng:
- Cũng không tệ!
- Cái gì mà cũng không tệ, lẽ ra anh phải nói rất ngon mới đúng chứ.
- Ờ, rất ngon!
Phương An cười. Đã lâu rồi bọn họ không có nói chuyện với nhau thoải mái như vậy.
- Bình thường tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thanh-xuan/3750464/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.