Chuyến đi từ thiện kết thúc, sau khi trở về nhà Phương An liền hối hả đi tìm Mạnh Quân. Nhưng Thái Linh nói với cô anh đã đi công tác, theo lịch trình thì một tuần sau mới trở về. Trong lòng Phương An tuy cảm thấy rất buồn bã nhưng vẫn gượng cười, có lẽ anh chỉ bận quá thôi.
- Bận gì mà đến một cuộc điện thoại cũng không gọi được cho cậu chứ? – Tường Vy khẽ làu bàu.
Phương An chỉ im lặng lắc đầu. Vừa rồi cô chủ động nhắn tin hỏi anh, kết quả lại chỉ nhận được một tiếng “Ừ” đáp lại. Linh cảm của con gái nói cho cô biết có điều gì rất không ổn đối với mối quan hệ của bọn họ trong thời gian này.
Một tuần sau, vì biết được chuyến bay của Mạnh Quân sẽ hạ cánh vào lúc một giờ chiều nên Phương An đã đến dưới chung cư nhà anh đợi từ lúc hơn một giờ. Nhưng cô đợi lâu như vậy, đến tận gần năm giờ tối vẫn chưa thấy anh xuất hiện. Nhiệt độ càng lúc càng giảm xuống rất thấp, hai hàm răng của Phương An không ngừng va vào nhau lập cập, ngay cả khớp chân cũng bắt đầu cứng lại. Từng cơn gió lạnh buốt vẫn không ngừng thổi qua, xuyên qua lớp quần áo dày, từ từ làm đông đá trái tim cô.
- Anh!
Thấy trước mặt có một bóng chân dài quen thuộc xuất hiện, Phương An mừng rỡ ngẩng lên nhưng nụ cười trong chốc lát cứng đờ khi thấy Mai Anh đang khoác tay anh bước tới.
- Em lên phòng trước đi. Anh có chuyện muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thanh-xuan/2096557/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.