- Quýt mà cậu thích đấy. Ngọt lắm!
Tường Vy cầm quả quýt vân vê một hồi, sau đó buồn bã nói:
- Mấy hôm nay chả hiểu sao tớ ăn cái gì cũng không thấy ngon!
- Vậy để tớ đem đi cho nhé. Cơ mà chỉ hơi tiếc công người mua quýt thôi!
- Người mua quýt? Không phải là cậu mua sao?
Phương An tủm tỉm cười sau đó hất mặt về phía dưới chung cư:
- Có người mua cho cậu. Tối nào cũng mang đến rồi đứng đến tận muộn mới về.
Tường Vy hấp tấp chạy đến bên cửa sổ, quả nhiên xe Anh Tuấn đang đậu phía trước tòa nhà.
- Cậu nói “tối nào” là mấy tối rồi?
- Ừm, hôm nay là tối thứ ba thì phải.
- Sao cậu không nói với tớ chứ?
- Chẳng phải cậu bảo tớ đừng nhắc đến tên anh ấy nữa còn gì?
Tường Vy lắc đầu rồi cuống quýt lấy áo dài toan bước xuống nhà.
- Cậu ngồi im đấy cho tớ. Tớ vừa nói với anh ấy là cậu bây giờ không muốn gặp mặt anh ấy nữa rồi!
- An, sao cậu lại làm vậy chứ? – Tường Vy mếu máo.
- Cậu quên là anh ấy từng trăng hoa như thế nào à? Có thể bình thường anh ấy đã quen với sự cung phụng của cậu rồi nên bây giờ mới cảm thấy có chút mất mát thôi. Nếu cậu đồng ý dễ dàng, chưa biết chừng mấy hôm sau anh ta sẽ lại chán cậu rồi bỏ rơi cậu nữa.
- Thế bây giờ tớ phải làm sao?
- Thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thanh-xuan/2096553/chuong-24-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.