Ở ngoài thành hơn mười ngày, vết thương của ta gần như khỏi hẳn. Thay thuốc cho ta là một đại nương trong thôn, thường xuyên qua lại, ta phát hiện ánh mắt nàng ta nhìn Tiểu Vũ càng ngày càng lạ.
Thời điểm thay thuốc, nàng hỏi ta: “Muội muội, Tiểu Vũ là ca ca hay là nam nhân của muội?”
Ta đáp: “Hắn là ca ta”
“Nhìn không giống a?”
“Ta giống nương, hắn giống cha ta”.
“Nga…” Đại nương mờ mịt một trận, mới nói, “Vậy ca muội có hôn phối chưa?”
Đây rồi! Mai mối trong truyền thuyết!
Trong lòng ta một trận cảm khái, Nghiêm Tiểu Vũ nhiều năm qua không để ý tới hôn nhân đại sự, trong thôn có rất nhiều cô nương hướng hắn liếc mắt đưa tình, chính là hắn thực lạnh, luôn không quan tâm đến, ta đau đau khổ khổ nuôi hắn lớn lên, cũng là thời điểm đem gả hắn đi ra ngoài. (gì đây, sao giống lời mẹ già nói với con gái vậy, có ai lại đem con trai gả cho con dâu không??? @@)
“Chưa có hôn phối. Ca của ta năm nay đã hai mươi mốt, bởi vì cha mẹ mất sớm, cho nên đến bây giờ còn chưa xử lý hôn sự, ca ta công phu rất khá, có thể tham gia quân ngũ, là người thành thật, đáng tiếc không có cô nương để ý…”
“Làm sao có thể như vậy!” đại nương đánh gãy lời ta, “Tiểu Vũ tuấn tú lịch sự, trong thôn không ít cô nương thích hắn đâu! Hắn nếu còn chưa cưới vợ, việc này cứ để đại nương ta phụ trách!”
“Vậy làm phiến đại nương tốn nhiều tâm…” ta cười nói.
Gia gia luôn hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-than-co-toi/118341/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.