Edit + Beta: Ruby
------------------
Vinh Đình gật đầu, một câu cũng nói không nên lời.
Giang Tiểu Mãn sau khi ngồi xuống lại quay đầu nhìn về Vinh Đình cười: "Cậu là Vinh Đình đúng không?"
Vinh Đình vẫn là gật đầu, hắn liếc một cái nhìn Giang Tiểu Mãn, lại cúi đầu đem tầm mắt dừng ở trên sách vở, biểu hiện lãnh đạm.
Chỉ có chính hắn hiểu được, trái tim của hắn sắp theo miệng nhảy ra ngoài, chỉ cần lại liếc một cái nhìn Giang Tiểu Mãn, hắn sẽ nhịn không được tỏ tình cùng Giang Tiểu Mãn.
Thấy hắn lãnh đạm, Giang Tiểu Mãn nhưng cũng không nhụt chí, chỉ là nghiêng đầu lại đến gần một chút, cười nói: "Cậu không biết tôi, nhưng tôi nhận biết cậu, tôi là Giang Tiểu Mãn, lúc tai nạn xe cộ năm trước chính là cậu đã cứu tôi, cậu là ân nhân cứu mạng của tôi."
Giang Tiểu Mãn nói nhiều, Vinh Đình không để ý cậu, cậu cũng lầm nhầm mà nói không ngừng.
Cậu nói cho Vinh Đình là mình học ngành kỹ thuật, vốn muốn sau khi khai giảng tìm một cơ hội gặp mặt Vinh Đình, lại không nghĩ rằng gặp mặt ở trong phòng học.
"Tôi thật muốn gặp cậu."
Vinh Đình nghe đến chỗ này, trái tim co rụt lại.
Trong đầu của hắn trong nháy mắt hiện lên một cái ý niệm trong đầu, nghĩ đến Giang Tiểu Mãn có phải cùng mơ qua một giấc mộng giống như hắn hay không, có phải cũng đang tìm hắn hay không.
Hắn ngẩng đầu nhìn chằm chằm Giang Tiểu Mãn, Giang Tiểu Mãn thấy hắn chau mày, vội hỏi: "Tôi không phải muốn làm gì, chính là muốn chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thai-tu-que-kia-dung-len-hon-ta/588677/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.