Edit + Beta: Ruby
--------------------
Sau khi về Trường Nhạc Cung, lời nói của Vinh Đình vẫn là không nhiều.
Vinh Đình vốn cũng không phải là người thích nói chuyện, Giang Tiểu Mãn cũng không nhận ra được không đúng, chỉ là ở trong đầu không ngừng mà diễn luyện chuyện của ngày mai.
Hắn vừa nghĩ, vừa đưa tay khẽ xoa đầu mình.
Những ngày qua đầu hắn vẫn luôn không quá thoải mái, hệ thống cho tới nay an trí trong não hắn lại giống như không tồn tại, có thể ngày ấy đột nhiên lên tiếng cảnh thị hắn xong, đầu hắn liền thỉnh thoảng mà bị đau, hắn đoán đại khái là tiểu thuyết bị kẹt hồi lâu có lẽ sắp cập nhật.
"Tiên nhân không thoải mái?"
"Không có chuyện gì, ăn viên tiên đan là ổn rồi." Giang Tiểu Mãn nhét vào một viên kẹo sữa nhỏ vào trong miệng ngậm lấy, cũng cho Vinh Đình một viên, "Ngày mai sẽ phải trị chân, ngươi chớ sốt sắng, nhất định có thể tốt. Nào, một chút tiên đan."
Vinh Đình tiếp nhận viên tiên đan mùi sữa khắp nơi, cũng không ăn, chỉ là cầm trong tay ngắm. Hắn nói: "Tiên nhân nếu về tiên giới, vậy cô gia không phải sẽ không ăn được tiên đan?"
"Bần đạo sẽ giữ cho điện hạ thêm một ít."
Vinh Đình gật gật đầu, một hồi lâu sau đột nhiên lại hỏi: "Cô gia vẫn muốn hỏi, tiên đan này đến cùng có công hiệu gì?"
Giang Tiểu Mãn sững sờ, sau đó nói: "Tự nhiên là kéo dài tuổi thọ, ăn hữu ích thân tâm."
"Kéo dài tuổi thọ sao?" Vinh Đình nói "Tiên nhân chính là ăn nhiều tiên đan như vậy, mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-thai-tu-que-kia-dung-len-hon-ta/588626/chuong-38.html