Hắn dừng xe lại trước một quán bar to lớn y như một cái công ty vậy. Nhìn từ bên ngoài có vẻ rất đông khách chắc chắn quán bar này có tiếng lắm. Hắn đậu xe ở nơi gửi xe rồi kéo nó vào trong sự ngơ ngác của nó. Cách ăn mặc của nó không khác gì học sinh cấp 3( thì đúng là thế rồi còn gì...!!). Hắn định mở cửa nhưng nhân viên tiếp khách của quán bar ngăn hắn lại
- Ý gì đây?- Đang có hứng tự nhiên lại bị chặn lại làm hắn quay lại bực mình nhìn với con mắt tóe lửa hỏi
- Quán chúng tôi không cho học sinh được vào thưa quý khách!- Nhân viên nam mặc dù bị hắn luôn nhìn vào mình như muốn ăn tươi nuốt sống nhưng vẫn giữ phép lịch sự nhắc nhở hắn
Nghe nhân viên nói xong, hắn mới nhớ ra rồi quay lại nhìn nó từ trên xuống duới, nó cũng chỉ đáp lại bằng ánh mắt ngây thơ vô số tội. Hắn dí sát mặt vào tai nhân viên và nói:
- Anh làm việc ở đây bao lâu rồi mà không biết tôi là ai à? Tôi là người luôn biết quan tâm tới người khác, giúp đỡ khi có người gặp khó khăn! Hình như sức khỏe của anh không được tốt, dọn đồ đạc về quê mà chăn trâu đi!- Nói rồi hắn lại kéo tay nó đi một mạch vào trong
Phía xa xa hình như có ai đang vẫy hắn, hắn liền đi theo cái hướng người vừa gọi hắn. Đó là Thiên...
- Gì mà đến muộn thế? Lại còn vác cái bộ mặt khó ưa đấy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-tao-thich-may/3060386/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.