Tiếng bước chân dồn dập trong ngõ nhỏ. Cách cửa tiểu viện một đoạn thì dần an tĩnh lại. Tiếp đó chỉ có một vị công công cùng hai tên thị vệ cung kính tiến vào.
Lại thấy dáng vẻ thiếu niên chống tay nằm dài trên sạp tre, an tĩnh nhắm mắt dưỡng thần. Người đến mang theo một trận huyên náo như vậy lại không thể kéo hắn tỉnh.
Vạn An công công nhướng mày, ra điều đắn đo suy nghĩ nhưng cuối cùng vẫn phải mở miệng: "Hoàng thượng truyền chỉ, cho mời Lãnh công tử lập tức tiến cung diện kiến long nhan".
Đáp lại ông ta vẫn là tiếng thở đều khe khẽ của nàng. Hai tên thị vệ đi theo thấy vậy liền muốn tiến lên đánh cho tỉnh cái người không biết trời cao đất dày này. Bất quá ngay lập tức liền bị Vạn An ngăn lại. Ông ta là nội thị cận thân của Hoàng thượng, tới cả quan viên trong triều trước mặt ông ta còn phải khiêm tốn mấy phần. Vậy mà hôm nay Hoàng thượng cố ý để Vạn An đích thân tới truyền chỉ. Chuyện này chỉ có thể hiểu theo chiều hướng không nên đắc tội với thiếu niên trước mặt.
Tròng mắt khẽ đảo, thấp giọng gọi: "Công tử, công tử".
Như thể vừa rồi thật sự ngủ, Tử Chiêu một tay chống đỡ thân thể ngồi dậy, một tay xoa lên mi tâm, gương mặt mang theo một chút buồn bực, mắt cũng không thèm mở, trực tiếp mở miệng: "Là Vạn An công công sao? Khiến ngài đại giá quang lâm tới đây, không biết là có chuyện gì?".
"Công tử nói quá, nô tài chỉ phụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-su-toi-don-nguoi-vi-su-so-lanh/3151158/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.