Lại nhận thấy đồ đệ có chút không khỏe vặn vẹo cơ thể một chút, Phó Thanh Viễn hỏi: “Cơ thể có chỗ nào không khỏe?”
Đang định nhân lúc sư phụ không chú ý xoa xoa bộ ngực vừa căng vừa đau của mình, nghe thấy câu hỏi của chàng Tang Lạc liền xua tay: “Con không sao, ha ha~”
Phó Thanh Viễn vẫn im lặng, nhìn nàng một cách lạnh lùng.
Tang Lạc nhìn ánh sáng mặt trời chiều từ trên đỉnh đầu xuống, cam chịu số phận nói: “Có chút đau và căng tức ngực.” Nói xong đặc biệt nói thêm một câu: “Đây là sinh trưởng phát triển bình thường, trước kia Linh Lung đã từng nói qua với con.”
Phó Thanh Viễn im lặng lắng nghe xong, quay đầu và tiếp tục tu luyện mà không có biểu hiện gì.
Tang Lạc nhìn thấy sư phụ không có phản ứng gì, khẽ thở phào nhẹ nhõm. Nhưng một lúc sau giọng nói của Phó Thanh Viễn lại truyền đến: “Có thể chữa không?”
Đây đâu phải là bệnh chữa cái gì, sư phụ người im lặng nãy giờ là đang suy nghĩ vấn đề này sao. Tang Lạc biết rất rõ tính cách của sư phụ là thích chịu trách nhiệm đến cùng, vì vậy nàng chỉ có thể nói: “Sư phụ, đây không phải bệnh. Loại căng và đau này rất bình thường, chỉ cần xoa xoa là được… ”
Tang Lạc vừa nói xong liền thấy sư phụ đưa tay về phía bên này, chợt bàng hoàng đè nén một hơi trong cổ họng. Mãi cho đến khi Phó Thanh Viễn đưa tay ra lấy đi chiếc cốc trước mặt nàng, Tang Lạc mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-su-phu/2736719/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.