Edit: Ngô Diệp Tử
Beta: Vô Ảnh
Tiếng chuông cửa vang lên, Vân Thư đang ngồi trên ghế sofa giật bắn mình, cô đi chân trần chạy ra ngoài, biểu cảm trên khuôn mặt lúc vui lúc buồn nhìn rất phức tạp. Rõ ràng cô chỉ đi ra mở cửa cho kim chủ mà cô cảm giác mình giống như được đưa ra pháp trường.
Đứng trước cánh cửa, cô hít thở sâu một hơi, nở nụ cười có hơi cứng nhắc, cánh cửa từ từ mở ra.
“Phó, Phó…” Vẻ mặt Vân Thư để lộ rõ sự bối rối, cô không biết nên gọi anh là gì, kim chủ hay là Phó tổng? Suy nghĩ một lúc, khuôn mặt dần đỏ ửng lên, cô dịu dàng nói, “Phó tổng.”
Phó Nhiên mặt không cảm xúc, giọng nói không còn dịu dàng như lúc nghe điện thoại, có hơi lạnh lùng và nghiêm túc, anh nói: “Em cứ gọi tên anh là được.”
Vân Thư- kẻ đã đoạt mất vai diễn của nữ phụ, khi đối diện với nam chính Phó Nhiên cô vừa thấy bất an vừa cảm thấy lo lắng. Giọng nói lạnh lùng của anh càng khiến cho cô sợ hãi, giọng nói trở nên run rẩy ngày càng bé dần: “Phó…Phó Nhiên”
Biểu cảm trên khuôn mặt Phó Nhiên ngày càng trở nên khó coi. Rõ ràng ngày hôm qua, cô không sợ anh như vậy…
Sau đó, hai người im lặng đứng nhìn nhau, cho đến khi có một cơn gió thổi qua, vì Vân Thư chỉ mặc váy ngủ với lại cô còn không đi dép nên cơ thể không chịu được lập tức run lên, cô hắt xì hơi một cái, mới chấm dứt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-so-y-toi-lo-cuop-mat-kich-ban-vai-nu-phu/2574252/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.