Hôm nay tan làm muộn, tôi đi nhờ xe sếp về nhà. Xe chạy được một đoạn, bỗng một chú chó con lao ra đường. Sếp vội vàng phanh gấp, may mà không đụng trúng.
Tôi ôm ngực, thở phào: “Mẹ ơi, may mà con ch.ó biết phanh.”
Cả xe im phăng phắc.
Tôi bừng tỉnh, vội vàng giải thích với sếp: “Ý em không phải là sếp giống chó, ý em là, con ch.ó lại biết dừng lại, à không, ý em là…”
Sếp nhếch mép, mặt hơi giật giật: “Im miệng”. Rồi dọa: “Còn lải nhải nữa là tôi quẳng cô xuống làm bạn với con ch.ó đấy.”
Vâng, tôi im miệng.
Giờ nghỉ trưa, tôi ăn bún ốc ở phòng nghỉ, vừa ăn vừa xem chương trình giải trí cười hô hố.
Không lâu sau, sếp gọi điện: “Cô có ngửi thấy mùi gì giống… phân không? Có phải nhà vệ sinh bị tắc rồi không?”
Tôi đang húp bún, thầm nghĩ không thể nào, tôi đã đóng cửa phòng nghỉ kín mít rồi mà, cái mũi chó của sếp vẫn ngửi thấy được sao?
“Vậy, để em đi xem thử?” Tôi trả lời qua loa.
Sếp “ừ” một tiếng.
Mười phút sau, tôi xử lý xong “hung khí” rồi đi báo cáo với sếp.
Sếp ngửi ngửi mùi trên người tôi, vẻ mặt phức tạp: “Trợ lý Hứa, tôi bảo cô đi xem nhà vệ sinh tắc hay không, chứ không bảo cô tự đi thông cống.”
Tôi thuận nước đẩy thuyền: “Vậy sếp, cái này tính là tai nạn lao động không?”
Sếp không chịu nổi mùi bún ốc trên người tôi nữa, bịt mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sep-doc-mieng-cua-hua-tro-ly/3746056/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.