Hứa Thanh Phong lái xe đưa Hàm Tinh về nhà. Gần tới lúc xuống xe, Hứa Thanh Phong vẫn còn lưu luyến nắm tay cô vài phút. Cuối cùng vẫn là Hàm Tinh kiên quyết rút tay mình từ trong bàn tay ấm áp kia ra.
Về tới nhà, chuyện đầu tiên Hàm Tinh làm là nhào đến sô pha, giống như va phải một đám mây mềm mại, tâm trạng cũng giống như đang bước trên mây.
Hàm Tinh lấy điện thoại ra, nhìn thấy ngày mới nhớ sắp tới sinh nhật Hứa Thanh Phong.
Cô nghĩ nghĩ, cuối cùng mở giao diện WeChat, tìm tên Hạ Mông Lan, gấp không chờ nổi mà nhắn tin cho cô ấy.
[Mông Lan, tớ đã nói chuyện rõ ràng với Hứa Thanh Phong rồi.]
Một lát sau, Hạ Mông Lan mới trả lời lại.
[Đại tiểu thư, chị cuối cùng cũng chịu rep tin nhắn em!]
[Thực xin lỗi...Lúc đó là bởi đầu óc quá hỗn loạn.]
[Vậy hai người nói gì đó? Kể đi!]
Khóe miệng Hàm Tinh không giấu được sự vui sướng, càng nhếch càng cao: [Mông Lan, Hứa Thanh Phong thật sự không có vợ. Là tớ hiểu nhầm anh ấy, cô gái kia thật sự là em gái của anh ấy.]
[Cậu có chắc không? Không phải là anh ta tự nói với cậu đấy chứ? Hay là tìm bừa một tấm ảnh để lừa gạt cậu? Có thể anh ta là một chuyên gia lừa đảo cũng nên.]
[Không đâu, tớ đã gặp em gái anh ấy rồi. Hôm nay bọn tớ đã cùng nhau ăn cơm, chồng của em gái anh ấy cũng tới.]
Đối phương đột nhiên im lặng một lúc lâu.
Hàm Tinh hoang mang: [Cậu sao thế?]
Hạ Mông Lan trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-trong-ngon-gio-dem/1077914/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.