Buổi chiều là trận đấu luyện với đội UN.
Thực ra, cuộc sống của tuyển thủ chuyên nghiệp khá đơn điệu, ngoài thi đấu thì chỉ có luyện tập, ngày nào cũng chẳng có gì mới mẻ.
Địa điểm luyện tập được đặt tại phòng huấn luyện của một đội chưa tham gia giải đấu gần đó, Thẩm Mạn đang cúi đầu điều chỉnh thiết bị ngoại vi của mình thì phát hiện ra Từ Chu Dã cứ nhìn anh chằm chằm mà cười không ngừng.
Ban đầu Thẩm Mạn còn thắc mắc Từ Chu Dã cười cái gì nhưng theo ánh mắt của Từ Chu Dã, anh phát hiện cậu đang nhìn tay mình chằm chằm.
Thẩm Mạn: "?" Anh lập tức hiểu.
"Từ Chu Dã." Thẩm Mạn cười mà như không cười: "Đừng có được đằng chân lân đằng đầu đấy."
"Vâng vâng." Từ Chu Dã vui vẻ như một kẻ ngốc.
Tay Thẩm Mạn cũng đẹp như chính con người anh, trắng trẻo, thon dài, khớp xương rõ ràng, móng tay được cắt tỉa cẩn thận, gọn gàng, tròn trịa, còn phớt hồng. Chính đôi tay đã tạo nên những thao tác vô địch này làm chuyện mà chỉ có mình cậu cảm nhận được...
Từ Chu Dã hạnh phúc đến mức sủi bong bóng.
Thẩm Mạn nhận ra kể từ khi mối quan hệ của họ bị người trong ACE biết, cái tên Từ Chu Dã này càng ngày càng thả phanh, trước đây còn lo lắng cho danh tiếng của anh nên có chút kiềm chế, giờ thì hoàn toàn muốn làm gì thì làm.
"Tôi thực sự phải góp ý với hai người rồi đấy." Triệu Nhuy nói: "Đứng ngoài cửa đã ngửi thấy cái mùi chua loét của tình yêu này rồi."
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-tren-bau-troi/5151555/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.