Người đó phát điên xông thẳng về phía hai người, Từ Chu Dã vốn đã muốn động thủ lần này lại cho cậu cơ hội, cậu tung một cú đá trúng thẳng vào bụng người đó, đá văng gã ta ra xa.
"Khốn kiếp—" Từ Chu Dã xắn tay áo, mắt đỏ ngầu vì tức giận, cậu muốn xông lên đá thêm vài cái nữa nhưng bị Thẩm Mạn lý trí ngăn lại.
"Đừng." Thẩm Mạn nói: "Đủ rồi."
Cú đá vừa rồi còn có thể nói là tự vệ chính đáng, nếu còn đánh tiếp sẽ quá giới hạn.
"Anh bị hắn làm phiền bao lâu rồi?" Từ Chu Dã hỏi.
Thẩm Mạn nói: "Cũng vài năm rồi."
Từ Chu Dã: "..." Cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao Thẩm Mạn không thích ra ngoài.
Thẩm Mạn giải thích đơn giản người này xuất hiện không lâu sau khi ACE đoạt chức vô địch năm đó, gã ta có ý chí phi thường, thường xuyên rình rập trước cửa căn cứ thậm chí có vài lần cố gắng trèo vào. Sau này căn cứ tăng cường an ninh, cộng thêm cảnh sát cảnh cáo, gã ta ngoan ngoãn được một thời gian.
"Vậy chúng ta báo cảnh sát đi?" Từ Chu Dã nói.
"Báo cảnh sát cũng vô dụng." Thẩm Mạn nói: "Hơn nữa, anh nghi ngờ, hắn ta ngoan ngoãn không phải vì cảnh sát cảnh cáo."
Từ Chu Dã hỏi: "Vậy là vì cái gì?"
Thẩm Mạn lạnh lùng nói: "Là vì thành tích ACE thời gian đó không tốt..."
Từ Chu Dã: "..." Cậu cạn lời.
Vậy nên lời Triệu Nhuy nói, thành tích ACE không tốt đã cứu mạng Thẩm Mạn, có lẽ không phải đùa.
Nếu Thẩm Mạn liên tiếp giành hai chức vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-tren-bau-troi/5151535/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.