"Vậy còn cậu thì sao?" Thẩm Mạn hỏi Từ Chu Dã: "Mối tình đầu của cậu là khi nào?"
"Mối tình đầu? Em còn chưa có mối tình đầu đâu..." Từ Chu Dã chống tay lên cằm, khi nói đến hai từ mối tình đầu cậu nhìn Thẩm Mạn chằm chằm, cười đầy ẩn ý.
"Không có thì thôi, cười vui vẻ thế làm gì?" Thẩm Mạn nói.
"Nhìn anh là em muốn cười rồi." Từ Chu Dã nói: "Hehe."
Thẩm Mạn nhìn nụ cười ngây ngô của Từ Chu Dã, chỉ thấy buồn cười.
"Em học không giỏi nhưng quan hệ với các thầy cô đều khá tốt." Từ Chu Dã nói: "Họ biết em định đi chơi game đều khuyên em..."
Trong mắt các giáo viên, chơi game là con đường sai trái nói gì đến việc chuyên tâm chơi game, đó chẳng khác nào chống lại lẽ trời!
"Nhưng em thật sự không giỏi học." Từ Chu Dã nói: "Thi chuyển cấp từ cấp hai lên cấp ba, môn tiếng Anh em chỉ được hơn ba mươi điểm..."
Thẩm Mạn thắc mắc: "Không phải tiếng Anh của cậu rất tốt à?"
Lúc anh đi khám bệnh ở nước ngoài đều là Từ Chu Dã giao tiếp với bác sĩ, thậm chí còn nghe thấy những từ chuyên môn khó hiểu từ miệng cậu, thế mà gọi là không tốt? Từ Chu Dã gãi đầu: "Biết nói nhưng không biết làm bài tập."
Thẩm Mạn: "..."
Từ Chu Dã nói: "May mà mẹ em tư tưởng thoáng, ủng hộ em."
Thẩm Mạn nhớ lại mẹ của Từ Chu Dã mà anh từng gặp, đó quả thật là một người phụ nữ gây ấn tượng sâu sắc, từ bà ấy có thể lờ mờ hiểu được tại sao Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-tren-bau-troi/5151529/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.