Đồng đội đều đã hiểu ý của Thẩm Mạn, Triệu Nhuy mạnh mẽ giơ tay lên lau mặt, muốn dùng tay che đi hốc mắt ẩm ướt. Hứa Tiểu Trùng ngứa răng vì căm hận, chỉ trách mình lúc đó phản ứng quá chậm đã không xông tới dùng cân nặng của mình đè chết mấy tên khốn kia, Lưu Thế Thế nghiến răng nói: "Sợ gì, dù sao cũng đã đến nước này rồi, chiến thôi mẹ kiếp!"
"Đánh cho bọn chúng nát bét!" Triệu Nhuy đập mạnh xuống bàn.
Từ Chu Dã không nói lời nào, ván này cậu chọn một tướng ít được sử dụng trong các trận đấu— Kẻ Treo Ngược.
Đây là ván đấu quyết định có nguy cơ bị lật kèo. Trong tình huống bình thường, các tuyển thủ sẽ chọn những tướng không có công cũng không có tội, không đi theo lối mòn khác thường.
Nhưng Từ Chu Dã lại không chút do dự chọn một tướng hoàn toàn phụ thuộc vào cảm giác tay và khả năng thể hiện cá nhân.
Sau khi cân nhắc, huấn luyện viên đồng ý với sự lựa chọn của Từ Chu Dã— anh ta rất có lòng tin vào cậu.
Cũng phải, có thể ngồi ở vị trí này, ai mà không có lòng tin.
"Cứ chơi tướng này, thua em chịu trách nhiệm." Thi đấu lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Từ Chu Dã thể hiện ý chí cá nhân mạnh mẽ đến thế, tuy kỹ thuật của cậu tốt nhưng phần lớn thời gian đều nghe theo sắp xếp của huấn luyện viên. Ngay cả khi chơi đội hình đi rừng gánh team cũng phải được huấn luyện viên đồng ý, chỉ có lần này thái độ cậu kiên quyết muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-tren-bau-troi/5151517/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.