Thẩm Mạn ngồi trên bồ đoàn được thang máy đưa đến một căn phòng riêng, bên trong căn phòng có một chiếc quan tài. Lúc này, anh không có máy bộ đàm trong tay, anh tìm kiếm khắp phòng cuối cùng tìm thấy một gợi ý, giải mã nó xong hiểu được đại ý là phải nằm vào trong quan tài, giả vờ là người chết để trốn tránh sự tìm kiếm của hồn ma.
Thẩm Mạn nhanh chóng cởi bộ hỉ phục ra, thầm nghĩ may mà là mình quỳ trên bồ đoàn chứ nếu đổi lại là Triệu Nhuy, hôm nay đã có thể thấy tin tức trên báo về việc có người bị dọa chết ngay trong trò escape room.
Bên kia, Từ Chu Dã và những người khác, sau khi hiến tế Thẩm Mạn đã thành công tụ họp.
"Thẩm Mạn đâu rồi? Sao không thấy?" Quản lý thắc mắc hỏi.
"Đội trưởng đi rồi." Triệu Nhuy vừa lau nước mắt vừa nói: "Lúc đi trông rất an yên..."
Quản lý: "????" Hắn biết Triệu Nhuy chỉ nói dối, nhanh chóng nhìn sang Từ Chu Dã: "Cậu ta bỏ cuộc rồi à?"
Từ Chu Dã đáp: "Không, khi đang bái đường với em thì bị đưa đi rồi."
Lời này vừa thốt ra, khung cảnh đang ồn ào bỗng chốc im lặng, chín đôi mắt đều đổ dồn về phía cậu.
Từ Chu Dã thấy khó hiểu: "Mọi người nhìn em làm gì?"
"Cậu và Thẩm Mạn bái đường?" Quản lý hỏi.
Từ Chu Dã nói: "Đúng vậy."
"Vậy ai mặc đồ nữ?" Trương Triều Vân cũng hóng chuyện.
Từ Chu Dã: "..." Cậu im lặng một lát, đột nhiên hiểu ra mọi người đang phấn khích về chuyện gì: "Các anh—"
Trương Triều Vân: "Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-tren-bau-troi/5151504/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.