Và điều làm cậu ta kinh ngạc vẫn còn ở phía sau...
Ván này, nhờ lợi thế tạo được từ đầu trận, cuối cùng họ đã nghẹt thở giành chiến thắng một ván. Sau đó, họ đánh thêm một ván nữa và kết thúc buổi đấu tập buổi chiều với tỉ số 1-3.
Khi huấn luyện viên bảo mọi người vào phòng họp để tổng kết lại trận đấu, Đoạn Ngôn Thư thấy Thẩm Mạn co ro trên ghế đánh một giấc.
Từ Chu Dã rất tự nhiên lấy chiếc áo đồng phục để bên cạnh, đắp lên người Thẩm Mạn.
Những người khác không thấy có vấn đề gì, thậm chí không thèm liếc mắt lấy một cái, chỉ có Đoạn Ngôn Thư trố mắt ngạc nhiên.
"Sao thế?" Triệu Nhuy thấy cậu ta có vẻ như gặp ma: "Bị UN đánh đến mức ám ảnh rồi à?"
"Không... không sao." Đoạn Ngôn Thư nghĩ chắc chắn là do cậu ta ít thấy nên mới làm quá lên.
Thẩm Mạn ngủ gà gật trên ghế một lúc, tỉnh dậy thì trời đã tối.
Buổi tối, dì đầu bếp làm một bữa thịnh soạn, dì nói bà chủ đã dặn dò trong tháng này phải cải thiện khẩu phần ăn để Thẩm Mạn bồi bổ cơ thể.
Thẩm Mạn nhìn bát canh gà béo ngậy trước mặt, nói: "Ai lại uống thứ này giữa mùa hè cơ chứ?"
Các đồng đội đều bật cười.
Thẩm Mạn: "Canh gà thì thôi đi nhưng sao không thấy một chút ớt nào vậy."
Dì đầu bếp: "Bà chủ nói cậu ăn cay không tốt cho vết thương."
Thẩm Mạn nói: "Ai đó bảo với TKR đi, tặng tôi một hũ ớt ngâm, tôi sẽ nhảy sang đội họ ngay bây giờ."
Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-tren-bau-troi-tay-tu-tu/5107452/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.