Khói thuốc còn lảng vảng trong phòng thì Từ Chu Dã vừa lúc bước từ ngoài vào. Cậu ôm nửa quả dưa hấu to nặng vì dùng sức nên gân xanh nổi lên trên mu bàn tay, lộ rõ những đường cơ bắp rắn chắc đẹp mắt. Thẩm Mạn nhìn thấy cảnh này, vô thức siết nhẹ cánh tay mình, anh vốn chẳng mấy khi vận động, ăn uống lại kén chọn, tuy không gầy yếu nhưng so ra dường như vẫn thiếu thiếu gì đó...
Anh nhớ hình như ngày nào Từ Chu Dã cũng chạy bộ buổi sáng, đến hơn sáu giờ chiều sau khi kết thúc huấn luyện còn đi phòng gym, bình thường Thẩm Mạn không để tâm, hôm nay lại chợt nghĩ đến.
Hay là... Đi tập gym cùng Từ Chu Dã? Thẩm Mạn cau mày nghĩ.
Từ Chu Dã không hiểu Thẩm Mạn bị sao, cậu chỉ mới ôm quả dưa bước vào thôi đã thấy đội trưởng nhà mình dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn chằm chằm, ánh mắt ấy biến hóa khó lường khiến người ta chẳng đoán nổi.
Từ Chu Dã quyết định chủ động tấn công. Cậu ôm dưa hấu đến trước mặt Thẩm Mạn, hỏi: "Anh Mạn, ăn không?"
Thẩm Mạn: "... Ăn."
Từ Chu Dã: "Được rồi~"
Thế là cậu lấy hai cái thìa, hai người chụm đầu ngồi ăn dưa.
Triệu Nhuy vừa vào phòng liền thấy cảnh tượng hòa hợp hết sức, Thẩm Mạn và Từ Chu Dã ôm chung một quả dưa to ăn lấy ăn để. Cậu thấy lạ: "Thẩm Mạn, anh ăn dưa hấu à? Chẳng phải anh bị dị ứng với dưa hấu sao?"
Thìa của Từ Chu Dã lập tức khựng lại: "Hả?"
Thẩm Mạn bình thản nói: "Không sao, phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-tren-bau-troi-tay-tu-tu/5107440/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.