*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dương Á Lị cũng không ở lại dùng bữa tối, cũng đúng thôi, rõ ràng là đến cảnh cáo tôi đừng có tranh giành đàn ông với cô nàng, nếu tình cảnh đã như vậy mà ở ở lại dùng bữa tối không phải sẽ thành trò cười sao.
Tuy nhiên, chuyện này khiến tôi một chút khó hiểu chính là Tịch Si Thần thực sự quen biết Dương Á Lị? Rõ ràng là hai người hoàn toàn không liên quan – “Anh biết cô ta?” – Rốt cuộc vẫn hỏi.
Tịch Si Thần liếc mắt nhìn tôi một cái, lạnh nhạt nói – “Tình cờ.”
Tình cờ? Lý do này thật là đơn giản, tôi cũng không muốn tìm hiểu thêm, cầm khăn ăn bày biện ổn thỏa trên bàn, tiện tay nhận lấy nước tinh khiết từ người giúp việc.
Tôi ở lại cùng dùng cơm với họ hoàn toàn bởi vì không muốn lại rơi vào cái cảnh có thể đoán trước được: Giản Ngọc Lân mang cơm vào phòng tôi rồi sống chết cũng không chịu đi ra. (Juu: ta rất thích em này, yêu ơi là yêu ý ♥~)Nghĩ đến thằng bé này, đầu lại hơi đau đau.
“Cô muốn biết chuyện gì?” – Tiếng nói thản nhiên, Tịch Si Thần có phần đột ngột mở lời khơi lại chuyện vừa rồi.
“Tôi không nghĩ rằng anh sẽ nói.” – Buông ly thủy tinh trong tay xuống, tôi nói – “Thực ra anh cũng không cần phải nói, vì cũng chẳng liên quan tới tôi.” – Tịch Si Thần và Dương Á
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-mua-dong-am-ap/2010535/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.