Tháng 7
Một buổi sáng thật trong lành,cảm giác khiến con người ta vừa mở mắt liền muốn hít thở sự trong lành này!
Thầy Cao và 12-3 quay lại thành phố S, không lười biếng thêm nữa.Về đến nơi, cả lớp chia tay nhau để trở về nhà,thao tác có chút nhanh chóng(chẳng là để kỉ niệm ngày cuối cùng này nên thầy Cao hứa sẽ xông xênh 1 bữa mời tập thể 12-3 đi nhậu…).Đương nhiên, vì 2 cái con người kia là hàng xóm của nhau, nên đụng mặt trên suốt đoạn đường về nhà là khó tránh.Thượng Hiên vốn lạnh lùng, cao ngạo,lại luôn tỏ vẻ khó gần nên đối với anh chỉ vì chuyện sau khi “hôn” cô, mà trở nên khó sử hay ngại ngùng là không có khả năng xảy ra.Còn Ngạn Lăng thì ngược lại hoàn toàn, dư chấn của buổi đêm hôm đó vẫn xót lại trong cô nên có phần muốn trốn tránh.Thượng Hiên như cũng hiểu ra điều này(ngốc mới không hiểu),nên anh chỉ đi phía sau Ngạn Lăng,cách xa 2m.Cứ thế,cứ thế 2 người lặng lẽ như vậy.Đi được thêm 1 đoạn, cô chợt nhận ra là đã đến nhà, như nhìn thấy “phao cứu sinh”Ngạn Lăng đột ngột tăng tốc định lấy tay mở cửa. Chưa kịp nhẹ nhõm,thì con người nãy giờ làm vẻ mặt trầm ngâm, suy tư điều gì đi ở phía sau cô đột nhiên…
*Rầm*--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thượng Hiên như bay phóng đến trực tiếp lấy tay đóng sập cửa, một mạch kéo tay cô áp mạnh vào tường.
“Quách Ngạn Lăng, cậu là đang muốn tránh mặt mình? Vốn mình không có thói quen giải thích sau khi làm việc,đó là nguyên tắc của Thượng Hiên này.Nhưng cơ bản,mình đã phá bỏ nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-mang-ten-em/125420/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.