Đầu năm ngoái, hai người đã bàn bạc với nhau chuyện chuyển nhà.
Khoảng thời gian này hai người vẫn luôn ở trong căn nhà thuê gần bệnh viện Đế Đô và đại học Đế Đô, mặc dù nói thuận tiện cho alpha đi làm nhưng lại ngược đường với trường Phượng Tê.
Omega luôn nói không sao bởi vì cậu đã vô cùng vất vả thi đậu bằng lái xe để có thể tự đi làm.
Thế nhưng Tưởng Vân Thư đã quyết định nên Bạch Đường chỉ đành ngoan ngoãn nghe theo.
Hai người bận rộn nguyên một năm rồi tranh thủ đi mua một vài món đồ nội thất cho kịp đón năm mới, cuối cùng gần cuối tháng hai, bọn họ đã trang trí xong rồi.
Bác sĩ Tưởng dùng kỳ nghỉ phép năm của mình để quyết định nghỉ ngơi thật tốt... À không phải, là dọn nhà cho xong.
Omega mệt mỏi ngồi thẳng xuống cỏ, thở hổn hển nói, "Mệt tới mức không thở ra hơi luôn á... Bác sĩ Tưởng hôn em cái đi."
Tưởng Vân Thư buồn cười nhìn cậu, "Hôn xong là em thở lại được à?"
Bạch Đường nhảy phóc lên người alpha, "Anh độ khí cho em đi mà."
Khoảng sân của nhà mới chỉ được làm tạm thời, bùn đất và đồ đạc còn lung tung ở đó. Hai người mệt mỏi đứng nhìn, không biết phải bắt đầu từ đâu, chỉ có một mình Đường Đen là vui vẻ lăn lộn trong đó.
Bên ngoài sân là hàng rào rất rộng, Bạch Đường chỉ cần nghiêng người là cũng có thể lách qua được, nếu không phải an ninh ở khu này rất an toàn chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-loai-a-nay-ma-cung-co-o/3509879/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.