Trong sách nấu ăn của Bạch Đường lần lượt gạch bỏ 80 gam, 150 gam và 120 gam, cuối cùng viết xuống 70 gam.
"Bạch Đường," Tưởng Vân Thư mặc đồ ở nhà đứng bên cạnh bàn nấu ăn, tay phải cầm máy đánh trứng tự động, góc độ vẫn giữ vững từ đầu đến cuối, tay rất ổn định, "Đã được chưa?"
Bạch Đường đang mặc tạp dề xào bơ, nghe vậy thì tắt lửa, đứng cách Tưởng Vân Thư khoảng hai thước nhìn xem thử, bơ đã tan bớt, "Chưa đâu ạ, tay anh phải đánh vòng tròn nữa."
Tưởng Vân Thư đứng thoải mái, dáng người thẳng tắp, không nói gì mà làm theo hệt như một cái máy đánh trứng không có cảm xúc.
Bạch Đường lẩm bẩm, "Không biết đàn anh có thích ăn không nữa."
Sáng sớm mới thức dậy là đã bắt đầu nhắc đến Chu Triêu Vũ, cứ đàn anh đàn anh mãi, Tưởng Vân Thư vô cảm hỏi: "Không phải cậu làm cho tôi ăn sao?"
Đôi mắt Bạch Đường cong cong: "Cùng ăn ạ, ha ha."
Tưởng Vân Thư yên lặng dời mắt, nhóc lừa đảo.
Lúc Chu Triêu Vũ đến, lò nướng vừa vang lên tiếng "Tinh", Bạch Đường bỏ găng tay nóng hổi xuống đi ra mở cửa, "Chào buổi chiều đàn anh!"
"Chào buổi chiều." Trong tay Chu Triêu Vũ cầm một túi trái cây, khi nhìn thấy Bạch Đường thì chợt khựng lại, "Em bị sao thế?"
Phần tóc mái hơi dài bên trái Bạch Đường kẹp một cây kẹp trắng, trên trán dán một miếng băng gạc vuông nhỏ.
"À, cái này ạ." Bạch Đường đưa tay lên chạm vào, "Hôm qua em tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-loai-a-nay-ma-cung-co-o/3169013/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.