Chương trước
Chương sau
Ảnh Đế đứng trước mặt Tiểu Thịt Tươi, chìa một tay với hắn: “Đưa nó cho anh.”

Tiểu Thịt Tươi lui về sau một bước, vẻ mặt cảnh giác cao độ.

Ảnh Đế từng bước tới gần: “Đưa cho anh!”

Tiểu Thịt Tươi nắm thật chặt chìa khóa trong tay: “Đừng mà…”

Trong bảo tàng yên tĩnh không một tiếng động, Ảnh Đế từng bước ép sát Tiểu Thịt Tươi vào góc chết.

Đây là một trò chơi, nội dung là cướp chìa khóa trong tay đối thủ để mở hòm kho báu.

Ảnh Đế thấy chơi cứng không được, đành dịu giọng lại: “Ngoan, đưa chìa khoá cho anh, chúng mình làm đồng minh được không?”

Với tư cách là tiểu dưa hấu của Ảnh Đế, Tiểu Thịt Tươi lập tức hơi dao động.

“Thật sao?”

“Đập tay phát thệ.” Ảnh Đế giơ tay lên, đưa lòng bàn tay của mình về phía Tiểu Thịt Tươi, trên mặt treo nụ cười lương thiện.

Ộp pa của mình tuyệt đối không gạt mình đâu!

Ôm niềm tin mù quáng của tất cả các fan đối với ộp pa, Hành Nhất Duệ nuốt nước miếng, cũng giơ một tay lên từ từ tiến đến gần tay Ảnh Đế.

Trong nháy mắt hai bàn tay chạm vào nhau, Minh Tinh đã đầy máu hồi sinh thình lình xuất hiện bên cạnh.

“Không được tin anh ta! Anh ta gạt cậu đó!”

Tiểu Thịt Tươi giật mình muốn rút tay về, nào ngờ lại bị Ảnh Đế nắm chặt không buông, hai người mười ngón giao nhau, em giằng anh giữ, giãy thế nào cũng không thoát được.

Minh Tinh chạy tới ôm eo Tiểu Thịt Tươi, muốn kéo hắn khỏi Ảnh Đế: “Dám dùng mỹ nhân kế, Trịnh Tây Xuyên anh hèn vừa thôi nhá!”

Tự dưng nửa đường xuất hiện một tên Trình Giảo Kim, Ảnh Đế mài răng ken két: “Cậu có vấn đề về cách hiểu ba mươi sáu kế à!”

Minh Tinh tiếp tục quậy: “Tiểu Duệ cậu tuyệt đối không được tin, anh ta chỉ muốn lợi dụng cậu thôi!”

Tiểu Thịt Tươi cũng giãy dụa: “Anh Trịnh buông tay trước đi!”

Ảnh Đế trừng hắn: “Em tin nó không tin anh?”

Tiểu Thịt Tươi cứng đờ, thân là tiểu dưa hấu chuẩn mực, hắn làm sao có thể nói ra được chữ “phải”.

Minh Tinh thấy Hành Nhất Duệ mềm lòng, dứt khoát dốc hết sức bình sinh kéo hắn ra sau.

Ba người tạo thành một chữ H, Tiểu Thịt Tươi bị hai người kéo ra hai đầu, hoàn toàn mất quyền tự chủ.

Mà lúc này, quần của Tiểu Thịt Tươi bị Minh Tinh kéo tụt, dần dần thoát khỏi xương hông, từng chút từng chút, từng chút từng chút… đi… xuống.

“Anh Tinh buông em ra nhanh!”

Minh Tinh buồn thương vô tận: “Nguyên tắc của cậu đâu?”

“Cái này… không dính líu với vấn đề nguyên tắc!” Là hình tượng của tui đó trời ơi là trời!

Ảnh Đế thấy có hy vọng, càng ra sức kéo Tiểu Thịt Tươi về phía mình.

“Đừng mà, quần của tui!”

“Anh không buông đâu!”

“Buông ra!”

“Không đời nào!”

Đột nhiên, Tiểu Thịt Tươi thấy mông mình mát rượi…

Minh Tinh và Ảnh Đế đồng thời bất động, cúi đầu.

Minh Tinh cười gượng: “Không ngờ tam giác của Tiểu Duệ cũng là dưa hấu…”

Minh Tinh cẩn thận buông chân Tiểu Thịt Tươi xuống, yên lặng giúp hắn mặc quần.

“Chúc em hạnh phúc!” Minh Tinh nói xong chắp tay một cái, nhanh chóng té mất như một cơn gió.

Ảnh Đế đỡ Tiểu Thịt Tươi, thấy hắn cứ mãi cúi đầu kéo quần, cũng không nói gì, chỉ cười cười đầy xấu hổ: “Đừng buồn, chúng ta cùng đi bằm Minh Tinh, anh giúp cậu cởi quần nó!”

Mặt Tiểu Thịt Tươi đỏ đến tận mang tai, nghĩ thầm cũng may họ không thấy mặt trước, ở đó có in hình Ảnh Đế, là hắn đặc biệt yêu cầu người ta in. Có rất nhiều fan hâm mộ thích in ảnh thần tượng lên áo khoe ra ngoài, nhưng ngày thường hắn không thể nào làm vậy, chỉ đành lén lút in hình Ảnh Đế lên quần lót, thông qua cách này để ủng hộ ộp pa của mình.

Minh Tinh nào có ngờ xém chút mình đã gây ra chuyện lớn rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.