Ảnh Đế vừa tham dự liên hoan phim trở về liền gọi cho em họ, hỏi hắn có muốn cùng đi ăn cơm không. 
Chữ “cùng” này còn kể cả Minh Tinh và Tiểu Thịt Tươi. 
Đường Hâm Thành nghe xong, trả lời bằng giọng hơi mất tự nhiên: “Không…không ăn.” 
Ảnh Đế: “Sao vậy?” 
Đường Hâm Thành: “Em và…và Minh Tinh cãi…cãi nhau.” 
Ảnh Đế nghe vậy cảm thấy sự việc nhất định rất nghiêm trọng, quan tâm hỏi: “Sao lại cãi?” 
Đường Hâm Thành: “Vì…vì ảnh nói em mắng…m…mắng ảnh là thiểu năng.” 
Ảnh Đế không hiểu nổi: “Sao có thể gọi là mắng? Không phải nó vốn là vậy à!” 
“…” 
Đường Hâm Thành thở hết nổi: “Em không…không có mắng ảnh!” 
Từ đầu đã không có mắng rồi mà! 
“Được rồi được rồi, không mắng thì không mắng!” Ảnh Đế trấn an em họ đang xù lông, hỏi hắn: “Vì việc này mà hai đứa cãi nhau sao? Đứa nào cũng già đầu cả rồi, đâu thể vì một hai câu mà cắn nhau được!” 
Người trẻ tuổi im lặng một thoáng, lại nói: “Ảnh…ảnh gọi em là…là đồ nói lắp.” 
Ảnh Đế: … 
Cái này đúng là đáng giận thật. 
Ảnh Đế: “Vậy… Hâm Hâm, Minh Tinh còn sống không? Em không giết chết nó chứ? Đã xử lý thi thể xong chưa?” Hắn hạ thấp giọng nói, “Có cần tối nay anh tới giúp em xử lý không?” 
Đường Hâm Thành cau mày bực bội nói: “Chưa chết. Tụi em…em đánh một…m…một trận lưỡng bại câu…câu thương.” 
Ảnh Đế âm thầm kinh hãi, với bản lĩnh của Đường Hâm Thành vậy mà chỉ một mình Minh Tinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-lap-lanh-nhat/3223204/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.