"Si Thần, cho em mượn kem đánh răng của anh dùng một chút." 
"Uh." Si Thần từ nhà tắm đi ra, cầm lấy khăn tắm đang gấp lại để một bên quấn ngang eo. 
"Vị bạc hà." An Kiệt vắt lông mày, "Thật mát a." 
Tịch Si Thần lau phía dưới một chút, rồi đi tới ôm lấy cô dựa vào bồn rửa tay, "Sao không ngủ thêm một chút?" 
"Ngủ không được, vừa đến bảy giờ liền ngủ không được." Thanh âm mơ hồ không rõ. 
"Thói quen không tốt." Tịch Si Thần nghiêng mặt hôn lên tai cô. 
"Nhột." An Kiệt cười. 
"Hôm nay có hoạt động gì không?" 
"Không có." An Kiệt súc miệng xong, vốc nước lạnh rửa mặt. 
"Bà xã." 
"Huh?" An Kiệt ngẩng đầu, tầm mắt hai người chạm nhau trong gương, Tịch Si Thần dịu dàng cười một tiếng, "Làm sao bây giờ, trên người em còn rất nhiều dấu vết?" 
An Kiệt sửng sốt, mặt đỏ bừng. 
Lúc này cô mới chú ý tới, hình dáng trong gương, thân thể xinh đẹp hiện đầy dấu hôn. 
"Em -- vẫn ổn." 
"Uh." Tịch Si Thần rõ ràng không có ý thả người, khuôn mặt nhẹ vùi vào mái tóc toả ra hương chanh, "Vợ à, hôm nay không đi ra ngoài được không?" 
An Kiệt nhảy dựng, "Không, không được, em rất mệt mỏi." 
Tịch Si Thần dừng lại, tiếng cười trầm thấp tràn ra, không dừng lại được. 
"Tịch Si Thần!" 
Kết quả là An Kiệt kiên quyết hôm nay phải ra khỏi cửa. Hai người lái xe đi siêu thị trong thành phố. 
"Khăn giấy, xà bông thơm, kem đánh răng, khăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-ha-lanh/2712020/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.