Kể từ sau khi Tịch Si Thần nghỉ việc, mọi thứ trở nên vô cùng nhàn rỗi, theo lời của An Kiệt mà nói tức là chẳng có việc gì làm, chơi bời lêu lổng, còn theo lời của anh chàng họ Tịch là giấu tài, ở nhà chiều chuộng bà xã. 
Sáng sớm bảy giờ, đồng hồ báo thức vang lên, vươn dài cánh tay, tinh thần nặng trĩu. 
Hai phút sau. 
"Si Thần, đừng làm ồn, để em dậy." 
Giọng nói dịu dàng pha chút an nhàn biếng nhác, "Còn sớm." Anh dang tay ôm lấy thân người đang gượng dậy vào lồng ngực. 
Bị ôm trong tình trạng không một mảnh vải trên thân, An Kiệt thật sự cảm thấy không được tự nhiên. 
"Si Thần, em đi chuẩn bị bữa sáng được không?" An Kiệt đề nghị. 
"Hôm nay thứ mấy?" 
An Kiệt suy nghĩ một chút rồi trả lời "Thứ sáu." 
“Người đẹp, là do anh muốn em làm cho anh đấy nhé." Cuộc tranh luận kết thúc. 
"..." 
Mười phút sau.. 
"Em cảm thấy thật ấm áp " An Kiệt rất thành khẩn. 
Si Thần trả lời cũng rất chân thành "Anh cũng vậy." 
Bình thường An Kiệt rời giường cũng phải sớm hơn dự tính hồi tối những nửa giờ, dĩ nhiên, đây chỉ là dự tính thường ngày, nếu như xảy ra những chuyện khác, căn bản một tối của cô chỉ tầm một đến hai tiếng. 
"Si Thần, anh muốn bỏ gì vào trong cháo, hay là ăn cháo trắng?" An Kiệt vươn người ra cửa sổ nơi có vườn hoa. 
Tịch Si Thần đi qua vườn hoa nhỏ trên tay cầm tờ báo, mặc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-sao-ha-lanh/2712010/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.